Mục đích mình thực hiện chuyến đi Đông Âu là từ việc muốn tham quan ngôi làng Hallstatt ở Áo, ngôi làng này đã được UNESCO công nhận là di sản văn hóa thế giới vào năm 1997. Nhưng điều đó là chưa đủ để thúc đẩy mình thực hiện chuyến đi, cái cảm giác lo sợ của đứa con gái mới chân ướt chân ráo ra ngoài bầu trời lớn với nhiều điều không lường trước được đã khiến mình dè chừng, cả cái việc sock văn hóa khi qua trời Âu cũng đủ làm mình cảm thấy tự ti vào bản thân rất nhiều. Phải nói rằng hai tháng đầu lúc mình mới sang Bỉ thì cảm xúc nó lẫn lộn nhiều thứ, từ bồi hồi, thích thú rồi đến hụt hẫng và buồn bã. Một Thủy Tiên hoạt bát, năng động hoàn toàn biến mất trong hai tháng đầu ấy. Cho đến một ngày, sau một buổi tâm sự, sau một câu nói và quan trọng là bằng tất cả tấm lòng chia sẻ cho chồi non, người cô của mình đã truyền lửa và cảm xúc cho mình rất nhiều. Đến bây giờ mình vẫn còn nhớ như in câu nói “Đời là của mình, mình không vui thì ai vui giùm bây giờ”. Không ngờ có ngày người cô m...
Nhà của Thời thanh xuân Có đôi lần Ôi có đôi khi thèm như gió đi hoang Sống kiếp lang thang, dạo chơi khắp núi rừng Rủ lá rơi vàng về thăm biển mênh mông Vượt ngọn sóng dâng tràn Ta là gió trên ngàn. Ôi phải chi ta là con suối sông kia Sống kiếp giang hồ, dạo chơi hết bến bờ Để có tiếng chim và em mãi ngây thơ Ta đâu biết mong chờ Ta thôi hết vật vờ. Ôi có đôi khi thèm như lúc tuổi thơ Sáng sáng tung tăng, đùa vui hát vang lừng Chẳng biết suy tư đời kia vấn vương gì Rồi chiều tới mơ màng Đợi chờ sáng tưng bừng. Ôi có đôi khi nằm nghe những cơn mưa Muốn sống cô đơn cùng chăn ấm trong phòng Chỉ thấy mái hiên và ta đứng co ro Buồn nhả khói lên trời Lòng nhịp rối tơi bời. Ôi có đôi khi thèm như những con chim Cứ hót líu lo rồi tung cánh lên trời Đến đến đảo hoang, tìm nơi vắng bóng người Rồi cười nói một mình Và lặng khóc một mình… - Cao Vũ Huy Miên - Đối với Nhà, tôi phải dung từ là rất đặc biệt. Nhà đặc biệt từ vị trí, từ không gian,...