Mục đích mình thực hiện chuyến đi Đông Âu là từ việc muốn tham quan ngôi làng Hallstatt ở Áo, ngôi làng này đã được UNESCO công nhận là di sản văn hóa thế giới vào năm 1997. Nhưng điều đó là chưa đủ để thúc đẩy mình thực hiện chuyến đi, cái cảm giác lo sợ của đứa con gái mới chân ướt chân ráo ra ngoài bầu trời lớn với nhiều điều không lường trước được đã khiến mình dè chừng, cả cái việc sock văn hóa khi qua trời Âu cũng đủ làm mình cảm thấy tự ti vào bản thân rất nhiều. Phải nói rằng hai tháng đầu lúc mình mới sang Bỉ thì cảm xúc nó lẫn lộn nhiều thứ, từ bồi hồi, thích thú rồi đến hụt hẫng và buồn bã. Một Thủy Tiên hoạt bát, năng động hoàn toàn biến mất trong hai tháng đầu ấy. Cho đến một ngày, sau một buổi tâm sự, sau một câu nói và quan trọng là bằng tất cả tấm lòng chia sẻ cho chồi non, người cô của mình đã truyền lửa và cảm xúc cho mình rất nhiều. Đến bây giờ mình vẫn còn nhớ như in câu nói “Đời là của mình, mình không vui thì ai vui giùm bây giờ”. Không ngờ có ngày người cô m...
Tập truyện ngắn Ân Nhân Phần 1: BA ĐÌNH Bạn sẽ làm gì để chào hỏi người mới quen, người mà bạn chưa từng gặp gỡ trước đó. Thông thường thì chúng ta sẽ bắt đầu bằng một câu chào rồi sau đó mới làm quen bằng cách hỏi thăm tên tuổi, vài điều về gia đình và công việc, ấy thế mà thầy đã làm tôi rất ngạc nhiên khi lần đầu tiên gặp gỡ trong một buổi họp ban điều hành TED (Tonducthang Events Development) thầy đã biết rõ tên của tôi và đang giữ chức vụ gì. Thầy hồ hởi bắt chuyện và hỏi thăm tôi nhiều thứ. Tính cách tôi trước đó thì rất dè chừng người lạ, bỗng nhiên thấy thầy nhiệt tình như vậy tôi vừa thấy kì kì, vừa thấy dễ thương. Và rồi cái duyên ấy đến khi nào cũng không hay, bây giờ tôi không còn gọi người thầy đáng kính ấy bằng thầy nữa, thay vào đó tôi gọi là Ba Đình với vô vàn sự yêu quý dành cho người – người ân nhân, người bạn, người thầy, người ba của tôi. Ba Đình tuy có vóc dáng nhỏ nhưng lại tràn đầy sinh lực bởi vì Ba luôn tập thể dục, ăn uống chế độ dinh dưỡng tốt cho s...