Skip to main content

ĐÔNG ÂU VÀ NHỮNG BÀI HỌC KINH NGHIỆM

Mục đích mình thực hiện chuyến đi Đông Âu là từ việc muốn tham quan ngôi làng Hallstatt ở Áo, ngôi làng này đã được UNESCO công nhận là di sản văn hóa thế giới vào năm 1997. Nhưng điều đó là chưa đủ để thúc đẩy mình thực hiện chuyến đi, cái cảm giác lo sợ của đứa con gái mới chân ướt chân ráo ra ngoài bầu trời lớn với nhiều điều không lường trước được đã khiến mình dè chừng, cả cái việc sock văn hóa khi qua trời Âu cũng đủ làm mình cảm thấy tự ti vào bản thân rất nhiều. Phải nói rằng hai tháng đầu lúc mình mới sang Bỉ thì cảm xúc nó lẫn lộn nhiều thứ, từ bồi hồi, thích thú rồi đến hụt hẫng và buồn bã. Một Thủy Tiên hoạt bát, năng động hoàn toàn biến mất trong hai tháng đầu ấy. Cho đến một ngày, sau một buổi tâm sự, sau một câu nói và quan trọng là bằng tất cả tấm lòng chia sẻ cho chồi non, người cô của mình đã truyền lửa và cảm xúc cho mình rất nhiều. Đến bây giờ mình vẫn còn nhớ như in câu nói “Đời là của mình, mình không vui thì ai vui giùm bây giờ”. Không ngờ có ngày người cô m...

NGƯỜI YÊU THƯƠNG SẼ LUÔN Ở BÊN TA

Ở xứ lạnh khi bạn bị cảm sẽ chẳng thể nào biết được là bạn bị cảm, bởi thời tiết nó cứ lành lạnh, nước mũi cứ sụt sùi chỉ đến khi nào bạn sốt li bì thì mới biết là bị bệnh. Tôi đã rơi vô trường hợp đó, sốt một trận li bì, toàn thân run lẩy bẩy, mặc ba lớp áo, đắp chăn dày mà vẫn lạnh. Thú thật, lúc bị sốt tôi rất sợ, tôi sợ nếu bệnh trở nặng hơn thì tôi không thể một mình xử lý được. Nghĩ sợ là thế đấy, nhưng đâu thể nào bảo hết bệnh là hết liền. May mắn thay, tôi đã được những “người thân” chăm sóc cho mình. Có thể, trong suốt cả cuộc đời sau này tôi sẽ không thể nào quên được buổi tối hôm ấy. Cả đám không quá tất bật nhưng vẫn đủ làm tôi mủi lòng (rưng rưng lắm), nhóc Sander luýnh quýnh mang cái thau lên nói với cái giọng lơ lớ của người Tây nói tiếng Việt “để Tiên có ói thì ói”, dù đuối nhưng cũng phải bật cười với câu nói của chàng trai ấy.
Ở lâu bên cạnh một người, bạn sẽ càng hiểu rõ hơn họ như thế nào. Tôi đã được trải nghiệm điều tuyệt vời ấy! Tính cách của một con người giống như củ hành tây, bóc tách từng lớp để hiểu rõ kĩ hơn về con người họ. Có vài người, lần đầu nghĩ rằng họ như mình, để ta bọc bạch tâm sự, chia sẻ, nhưng sau đó thì câu chuyện của ta sẽ được dùng cho mục đích khác, mục đích ấy không rõ là tốt hay xấu nữa. Có vài người, lần đầu nghĩ rằng họ khác mình, chẳng dám tiếp cận, dè dặt khi gần họ, nhưng một khi đã tiếp cận và mở lòng với họ, họ sẵn sàng hỗ trợ ta hết mình bằng tất cả khả năng.
Hôm nay tôi tâm đắc nhất câu “Lời nói là của mình” một câu nói được thốt ra sẽ không rút lại được. Người trưởng thành hơn người non dại ở chỗ đó, họ đủ điềm tĩnh, bình tâm để suy nghĩ điều đó có nên nói hay không bởi vì một khi đã nói ra là không thể nào rút lại được. Trưởng thành là khi đã trải qua nhiều chuyện, có đủ kinh nghiệm và nhận định suy xét vấn đề, quan trọng nó được xây dựng trên việc mình ĐỘC LẬP giải quyết.
Thế mới hiểu, người thương yêu ta bên cạnh ta còn rất nhiều, sai lầm người thứ nhất, người thứ hai không hẳn là người thứ ba, thứ tư là như vậy. Ngày nào mình còn thở, còn được ăn mặc tử tế là mình đã may mắn hơn rất nhiều người khác trên cõi đời này. Hãy luôn vui vẻ và lạc quan.
Viết cho ngày dài nhưng lòng ấm áp đến lạ thường…
                                                                                     Helmond, Hà Lan, ngày 7-01-2017
                                                                                                               Tiên.

Cảm ơn bộ tứ, cảm ơn “Cô luôn phơi phới” của em, cảm ơn gia đình dì dượng Năm và Bảy.


Comments

Popular posts from this blog

ĐÔNG ÂU VÀ NHỮNG BÀI HỌC KINH NGHIỆM

Mục đích mình thực hiện chuyến đi Đông Âu là từ việc muốn tham quan ngôi làng Hallstatt ở Áo, ngôi làng này đã được UNESCO công nhận là di sản văn hóa thế giới vào năm 1997. Nhưng điều đó là chưa đủ để thúc đẩy mình thực hiện chuyến đi, cái cảm giác lo sợ của đứa con gái mới chân ướt chân ráo ra ngoài bầu trời lớn với nhiều điều không lường trước được đã khiến mình dè chừng, cả cái việc sock văn hóa khi qua trời Âu cũng đủ làm mình cảm thấy tự ti vào bản thân rất nhiều. Phải nói rằng hai tháng đầu lúc mình mới sang Bỉ thì cảm xúc nó lẫn lộn nhiều thứ, từ bồi hồi, thích thú rồi đến hụt hẫng và buồn bã. Một Thủy Tiên hoạt bát, năng động hoàn toàn biến mất trong hai tháng đầu ấy. Cho đến một ngày, sau một buổi tâm sự, sau một câu nói và quan trọng là bằng tất cả tấm lòng chia sẻ cho chồi non, người cô của mình đã truyền lửa và cảm xúc cho mình rất nhiều. Đến bây giờ mình vẫn còn nhớ như in câu nói “Đời là của mình, mình không vui thì ai vui giùm bây giờ”. Không ngờ có ngày người cô m...

MỘT BUỔI CHIỀU TẠI LEUVEN

Những điều tôi sắp kể ở đây là những cảm xúc mà tôi muốn viết ra trong ngày hôm nay, đặc biệt là ngày hôm nay chứ không phải là một ngày khác. Tình cờ gặp nhau vào ngày thứ Ba ở siêu thị Carrefour, tôi và cô bạn người Hàn Quốc có cuộc trò chuyện ngắn và chỉ dăm ba câu thôi bọn tôi đã quyết định chọn ngày thứ Năm là ngày đi thăm chợ Giáng sinh ở Leuven. Cô bạn của tôi có vóc dáng nhỏ nhắn, mặc dù cô ấy đã 26 tuổi mà nhìn rất trẻ trung, tôi nghĩ ấy là đặc thù của những người con châu Á. Cô ấy tên là Ah Ran Beak, tôi chỉ đại khái biết được đó là tên của một loài hoa khi dịch được theo nghĩa tiếng Hàn. Thôi để tôi vào vấn đề chính luôn vậy. Với bản tính lười biếng đi chơi sau khi ở cái xứ đồng quê Diepenbeek này, tôi đã chán ngán với việc đi chơi các thành phố khác và trở về tối mịt với khí hậu lạnh đông như thế này. Tôi đã định từ bỏ cuộc đi chơi ngày hôm nay, ráng suy nghĩ ra vài ba cái lý do vớ vẩn để ở nhà. Nhưng vì đã lỡ hứa cộng với việc bài vở cũng hoàn thành gần xong, nên thôi...

20 TUỔI TRỞ THÀNH NGƯỜI BIẾT NÓI, GIỎI LÀM

Cuốn sách “20 tuổi trở thành người biết nói, giỏi làm” thoạt đầu đọc tựa khiến tôi không mấy hứng thú gì với thể loại này. Tôi nghĩ rằng đại loại sách sẽ nói về những kỹ năng mềm mà giới trẻ cần phải có được viết theo kiểu khuyên răn hay dạy bảo như một số quyển phát triển bản thân khác. May mắn thay tôi đã không quy chụp và lật vài trang  xem thử, nhờ thế mà tôi đã tìm được cho mình thêm một cuốn sách tâm đắc nữa. 20 tuổi chỉ là con số tượng trưng mà như tác giả đã nói “Số tuổi bạn cảm nhận và số năm bạn có mặt trên đời nhiều lúc không tương ứng với nhau. 20 tuổi bạn có thể là một người trưởng thành, mạnh mẽ và chủ động nắm giữ tương lai của mình. Nhưng 20 tuổi, bạn cũng có thể vẫn là đứa trẻ non nớt vụng về và yếu đuối trước từng con sóng của cuộc đời. Bao nhiêu tuổi nhất định không phải là lý do cho những thiếu sót của bản thân. Tôi thành thật khuyên rằng những bạn trẻ nên đọc cuốn sách này càng sớm càng tốt bởi vì nó cực kì hữu ích, đặc biệt đối với những bạn trẻ sắp ra ngo...

NHỮNG CÂU NÓI TÂM ĐẮC TỪ BỘ PHIM "SHE WAS PRETTY" CỦA HÀN QUỐC

Dramma "She was pretty" Bạn cho rằng các bộ phim Hàn Quốc chỉ mang giá trị ảo…vậy là bạn chưa biết đến “She was pretty”! của Park Seo Joon. 1.       Khi trái tim nói có nhưng ta lại muốn nói không và khi trái tim nói không thì ta lại muốn nói có. Chúng ta lưỡng lự như vậy bởi không hiểu nổi trái tim mình. Vào những lúc như thế, bất cứ điều gì thốt ra từ miệng ta mà không hề suy nghĩ trước, thì đó là điều ta thật sự cảm nhận. è Những lúc con tim và lý trí nó oánh lộn nhau để đưa ra một quyết định quan trọng. Bạn sẽ cảm thấy luẩn quẩn với hai luồng suy nghĩ đối nghịch nhau. Bạn ạ, dựa trên yếu tố công việc và tình huống lúc đó bạn quyết định là lắng nghe con tim hay lý trí mà thôi. Đừng mãi suy nghĩ, sẽ chẳng có hồi kết đâu. 2.       Không kể chuyện cá nhân vào công việc bởi sẽ chẳng ai bận tâm, nhất là chuyện buồn. Nếu muốn thì chỉ chia sẻ chuyện vui hoặc nên nói một cách ẩn dụ khác. è Có thể bạn cho rằng đấy là con người ...